Những cánh chim đã bay xa khỏi tổ, rồi sẽ tự mình trưởng thành qua thời gian, mạnh mẽ hơn qua những lần vấp ngã. Quan trọng là, bản thân họ có thể tự đứng lên sau những lần cấp ngã hay không?
Chúng tôi, những con người có thể khác nhau về giới tính, cách biệt về tuổi tác hay sau khi ra trường mỗi người một phương, nhưng dù ở đâu, dù là ai thì tất cả vẫn cùng chung một nhịp đập, bởi tình yêu Ngô Quyền, với “ông bạn già: trăm năm tuổi luôn thường trực trong tim của mỗi học sinh chúng tôi.
Cựu học sinh của một trường danh tiếng là hào quang của một quá khứ nhưng nếu ngôi trường đã giúp thắp lên những ánh sáng lung linh cho những cô cậu học trò bé nhỏ ngày nào, thì nhiệm vụ của những ngôi sao ấy là sáng bừng lên và kết nối lại để tạo thành dải ngân hà rực rỡ.
Ngô Quyền là nơi chắp cánh ước mơ, tạo nên những con người có ích cho xã hội, cho đất nước, làm nên những con người có tấm lòng, tâm hồn cao cả, nơi để lại trong tim mỗi học sinh và cựu học sinh một niềm kính yêu, kính mến.